Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2017

ĐƯỜNG TRÚC THƯ TRANG

ĐƯỜNG TRÚC THƯ TRANG



(Từ trái: Thiết Trượng, Lê Hùng, Cung Tích Biền, Trần văn Sơn)

Ngoài bảy mươi ngửa mặt nhìn trời
Chỏng đầu nhìn đất trắng tay phơi
Nhân sinh thất thập chưa tri mệnh
Nên vẫn loay hoay cái  sự  đời

Cũng muốn Buông nhưng phải nhận vào
Xả  lại  càng  thêm  vạn nỗi  đau
Buông Xả chẳng  qua  mình  tự dối
Thánh Thần còn  phân  chỗ Trước  Sau

Biết thế mỗi ngày  ta  hít  thở
Tập làm quen  tâm  sự cỏ cây
Tập làm khất sĩ  đi  chân đất
Bình bát không cơm bụng vẫn đầy

Đôi khi thử đóng vai homeless
Diễn trò hề giữa phố  Bolsa
Thiên hạ hàng trăm ngàn tu sĩ
Chỉ một người thành Phật Thích Ca

Ông bạn nhà bên mời  ly rượu
Uống lai rai luận cổ suy kim
Ngu Công bạc tóc  còn  xẻ núi
Sá  gì ta mới ngoại thất tuần

Tự hỏi lòng  mình Về hay  Ở
Đất lành chim đậu  có đâu hơn
Về chốn hỗn mang Người và Thú
Đâu đâu cũng thấy bóng oan hồn

Nhưng ta vẫn ấp  ủ niềm tin
Âm đức tiền nhân chuyển khí thần
Chớp mắt đổi thay thời quỉ loạn
Giang sơn gấm vóc khách dừng chân

Lạ Quen Mới Cũ  giòng  máu  đỏ
Đường Trúc Thư Trang mở cửa Mời
Đông Bắc Tây Nam về đầy  đủ
Mừng  nhau  Thất thập  cổ lai hy

(Cuối tháng 10-2017)

Trần Văn Sơn

Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

Uống rượu tại nhà Lê Hùng

Trần Văn Sơn
Uống rượu tại nhà Lê Hùng với Trạch Gầm, Thiết Trượng, Lê Phi Ô,
Phan Bá Thụy Dương, Vương Trùng Dương …


Rượu rót tràn ly nâng ly cạn
Lực kiệt thân tàn vạn nỗi đau
Càng uống nhìn nhau càng khóc hận
Giày Saut chưa dẫm nát rừng sâu

Rót thêm ly nữa mời bạn hiền
Chưa say sao mắt bạn rưng rưng
Thám sát tử sinh trong lòng địch
Sá gì ly rượu buổi tàn đông

Chiến trận bày ra trên bàn rượu
Bình Long – Quãng trị – Chiến khu Đ
Pleiku – Bình giã – Đồi Bão Đại
Tráng sĩ đi không hẹn ngày về

Quanh quẩn bên ta hồn chiến hữu
Về đây gặp bạn chiến trường xưa
Sống gửi thác về, nâng ly rượu
Ta bạn chung lưng gió chuyễn mùa

Sĩ khí có ai hơn Khương Thượng
Đành buông câu sông Vị chờ thời
Đồng đội đứa còn thằng mất tích
Hài cốt phơi xương trắng núi đồi

Về đây mờ mịt khói sương vây
Quỉ ám đường quê mắt lệ đầy
Sông núi hỗn mang người và thú
Đất xông âm khí dậy trời mây

Tàn tiệc chỏng chơ bàn ghế lạnh
Găp nhau thoáng chốc vội chia tay
Bạn về ta ở đời hiu quạnh
Râu tóc bạc phơ tiếp nối ngày

Tiệc tàn chẳng lẽ tàn theo tiệc
Còn triệu con tim vạn tấm lòng
Còn triệu con tim chung nhịp đập
Đồng tâm đồng lực đựng non sông

Trần Văn Sơn
Đường trúc thư trang – 5 / 2013

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2017

Thơ Vũ Uyên Giang

Thơ Vũ Uyên Giang

Thơ Vũ Uyên Giang

Thơ PhanBá ThụyDương


thơ phan bá thụy dương

Chiêu niệm Ký giả Dzoãn Bình

Thơ Bằng Hữu


KHỔ CA



Vỗ mạn thuyền hát khúc khổ ca
Năm năm câu mực mũi Kê Gà
Mái chèo tay lái thành ngư phủ
Chiến trận nghinh thù lũ cá ma

Biển gầm sóng dữ vùi thân phận
Neo gốc chà nhớ lúc dừng quân
Lưới cước chì phao thay súng đạn
Tối chong đèn chờ con nước lên

Biển lặng nằm khèo đọc sử thi
Mắt nhoè con chữ thánh hiền ghi
Hoàng Sa hải chiến anh hùng tử
Hải đảo chìm sâu chiến hạm thù
                     
Giông bão mũi thuyền gối đầu sóng
Ngó chòm Bắc đẩu xuôi phương đông
Phương nam mờ mịt tầng mây động
Thủy quái tung hoành bến Cửu Long

Bạn cũ chung thuyền nướng mực tươi
Ta dầm mắm ớt nuốt không trôi
Xẻ con khô mối bàn tay đứt
Đáy biển mồ chôn vạn xác người

Mùa bấc rê thuyền câu cá đổng
Thuận mùa cá nục chứa đầy khoang
Biển chở thuyền lênh đênh biển rộng
Thuyền chở người thăm thẳm trùng dương

TRẦN VĂN SƠN

Nguyễn Mạnh Trinh đọc THẤP THOÁNG VÀI NỤ HOA

Đọc những trang thơ Thấp Thoáng Vài Nụ Hoa, do nxb Little Saigon ấn hành, tôi thấy bàng bạc trong từng cảm nghĩ.

Thấp thoáng ở đâu đó, những sợi mưa quê nhà, mưa Sài Gòn, mưa cao nguyên thủ thỉ. Thấp thoáng ở đâu đó, những khuôn mặt bằng hữu thân quen, nhắc lại một thời đã viết và đã sống. Và, thấp thoáng ở đâu đó, những tình cảm của người lính năm xưa, người tù thuở nào và người lưu lạc bây giờ. Thấp thoáng ở đâu đó, những mơ ước ngày xưa và những chán chường nhọc nhằn trước mặt. Thấp thoáng và thấp thoáng, những cảm giác chia sẻ với thơ, tận tuyệt với thơ..

Ở những trang thơ, tôi bỗng thành người trân trọng quá khứ. Và ở Trần Văn Sơn, một thi sĩ mà tôi chưa từng gặp, tôi như đã hàn huyên với từ thuở nào, qua những vần lục bát, những câu bảy chữ, tám chữ …Tôi đọc những dòng cảm khái đầu tiên của bài thơ mà nhan đề chung cho cả tập thơ:Thấp Thoáng Vài Nụ Hoa.

Dẫu không cửa không nhà
Vẫn an nhiên mà sống
Dẫu không rượu không trà
Vẫn hằng đêm nuôi mông

Một ngày. Một ngày qua
Khốn khó vây quanh ta
Cháo rau ngày hai bữa
Chưa đủ ấm thịt da

Ngày thẫn thờ với bóng
Bóng quanh quẩn bên ta
Đêm thẫn thờ đối bóng
Bóng nhìn ta nghẹn ngào

Mông có khi là thực
Nhưng thực phải thế nào
Ngày. Ngày qua- còn đó
Tia nắng chưa rọi vào

Sáng nay trời thật đẹp
Hoa ngào ngạt quanh nhà.
Vườn ai vừa mở cửa
Thấp thoáng vài nụ hoa.

Vâng, dù đời cô đơn u tịch, dù ngày tháng qua trtong đói nghèo, vẫn thấp thoáng vài nụ hoa, trời vẫn đẹp. Thơ buồn nhưng lạc quan vui. Dù là nỗi vui thấp thoáng.

Thứ Ba, 17 tháng 10, 2017

PHAN BÁ THỤY DƯƠNG viết về THẤP THOÁNG VÀI NỤ HOA



Trần Văn Sơn là nhà thơ trẻ nổi tiếng của nhóm Khai Phá trước 75. Ngoài tập san này, anh còn cộng tác với các tạp chí Phổ Thông, Thời Nay, Văn, Nghệ Thuật, Khởi Hành… và là hội viên của Hội Văn Nghệ Sĩ Quân Đội VNCH.
Sinh năm 1945 dưới chân Lầu Ông Hoàng, Phú Hài, Tỉnh Bình Thuận. Sang Mỹ theo diện HO và hiện cư ngụ tại El Monte, California.
Thi phẩm đã xuất bản:
- Vườn Dĩ Vãng – Thơ – Khai Phá xuất bản 1972
- Thấp Thoáng Vài Nụ Hoa – Thơ – Little Saigon xuất bản cuối năm 2008

Theo nhận định của nhà thơ Viên Linh thì: “Thơ Trần Văn Sơn dù qua thể loại nào, vẫn có một nhịp điệu du dương riêng; anh chọn vần, lựa điệu như một nhạc sĩ, và chữ trong thơ Thấp Thoáng Vài Nụ Hoa dồi dào hình ảnh, tạo ra hình ảnh, khiến bài thơ – hay câu thơ của anh – là một bức tranh, hay một góc của bức tranh nhiều màu sắc: bay mưa sầu thấp trăm năm/ đèn lu bấc lụn mưa đầm đìa rơi/ tôi ôm mưa ngủ ngoài trời/ mưa tôi che kín bóng đời buồn tênh (TTVNH trang 19). 4 câu lục bát điêu luyện.
Chung trà nóng vẫn còn/chén rượu chưa nhắp cạn/ ngó lên đỉnh thiên sơn/ lạc loài chim lẻ bạn (TTVNH trang 15) 4 câu ngũ ngôn không thừa một chữ.

Sát quán Ba Cô ngôi miếu cổ/ ngổn ngang gạch đá lạnh hương trầm/ bạn ta. Thiền định bên ly rượu/ chợt thoáng trong ly bóng nguyệt rằm. (Tửu thiền với Nguyễn Bắc Sơn tại quán Ba Cô (TTVNH trang 45) 4 câu thất ngôn tứ tuyệt rất tuyệt.

Thơ Trần Văn Sơn: Chỉ 4 câu thôi là khúc nhạc. Chỉ 4 câu thôi là bức tranh. Chỉ 4 câu thôi là thấy hết. Chỉ 4 câu thôi mà mênh mang (trích Khởi Hành số 149 tháng 3 năm 2009)



Bốn mươi năm

Thơ Trần Văn Sơn

Tự Truyện

Thơ Trần Văn Sơn

Thơ Trần Văn Sơn 

Phương Sen

Phương Sen
Tặng Phan Bá Thụy Dương


Góc núi thiền sư thơ thẩn
Lang thang tìm cội mai già
Bàn đá cờ bày một ván
Chờ người xa tít cõi xa

Vớt rêu phơi trên đầu gậy
Khều mây kiếm chút nắng vàng
Vách đá trơ vơ cành gẫy
Với tay hứng giọt sương tan

Rong chơi cuối đời chưa hết
Hỏi trăng mượn gốc đa già
Dựa lưng ven rừng nghỉ mệt
Suối còn xa tít cõi xa

Vọc nước soi gương rõ mặt
Phương sen khói sóng mịt mù
Ngó tới , nồng nàn hương đất
Qua sông bỏ lại con đò

Lửng thửng tìm về đáy vực
Ghé thăm cỏ nội mây ngàn
Biết đây bên bờ địa ngục
Ru hời khúc hát nhân gian



Tứ Tuyệt

Tứ Tuyệt
o Uống rượu một mình

Nhà vắng. Bàn không. Chiếc lá phơi
Uống khan ly rượu nghẹn bờ môi
Gục đầu nhìn xuống bàn tay bẩn
Cát bụi vườn ai lấm chỗ ngồi

o Chờ xe búyt tại trạm El Monte
Đường trăm vạn nẻo. Xe như nước
Một ngả đứng chờ xe búyt chơi
Đường đi. Đường đến. Đường xuôi ngược
Chỉ một đường thôi đủ rát người

o Về thăm mộ thuyền nhân tại đảo Galang
(Gửi hương hồn em tôi Nguyễn Thị Thắng)

Biển. Đảo. Rừng sâu. Vạn nấm mồ
em tôi còn một mảnh xương khô
Thương thay hồn trẻ thời quỉ loạn
Thuyền có chở về bến tự do

o Khất Sĩ
Tâm động khó về nơi ẩn dật
Tìm vào hang núi bế thiền môn
Thử làm khất sĩ ôm bình bát
Lẩn thẩn đồng hoang nhịp trống dồn

MƯA XUÂN

MƯA XUÂN

Này em yêu anh chỉ chừng ấy tuổi
Chừng ấy năm chưa vội phải xa đời
Thêm tí nữa chờ xem cơn gió thổi
Gió xoay chiều xô dạt đám mây trôi

Này em yêu gió nói lời thú tội
Mây của trời và mưa của biển khơi
Anh đã nói trăm ngàn lời thú tội
Rất dịu dàng như thuở mới yêu nhau

Tuổi chúng ta cận kề bờ sinh tử
Thêm một ngày thêm chút bụi trần gian
Hoa nở muộn hắt hiu miền đất cũ
Bên hiên đời còn đọng giọt mưa xuân

Này em yêu gió bảo ta đừng vội
Biết bao giờ, chờ mãi, ngọn Đông phong
Mây che kín khung trời xưa mòn mỏi
Phút cuối đời thèm một miếng quê hương

2009



XUÂN VỌNG

XUÂN VỌNG

Bay bay cánh diều
Gió chiều thu muộn
Hoa nở cánh yêu
Dập dìu bướm lượn

Em buông tay thả
Diều lảo đảo bay
Bướm hoa rời rã
Tàn tạ bờ mây
Rơi mưa tầm tã
Cánh diều đứt dây

Ôm diều khóc hận
Hận cách ngăn sông
Bên kia tả ngạn
Hữu ngạn chung dòng

Có người khách lạ
Nối nhịp cầu xưa
Nhịp cầu nghiệt ngã
Phơi xác nắng mưa
Tả ngạn đổi mùa,
Máu xương mục rã

Nối sợi dây diều
Nối niềm hy vọng
Em thả cánh yêu
Bướm hoa rung động
Bay bay xuân vọng
Bay bay xuân đời

2009



Đêm Nghe Phạm Văn Thịnh Hát Tù Ca Hà Thúc Sinh

Đêm Nghe Phạm Văn Thịnh
Hát Tù Ca Hà Thúc Sinh



Hồn là nốt nhạc đen
Nhập lời ca rực lửa
Người tù trong trại giam
Mộng về vùng đất hứa

Hồn là giọt lệ đen
Nhập tiếng ca uất nghẹn
Vách chông chênh cây đàn
Phím cô đơn lỗi hẹn

Đêm Việt Nam oan nghiệt
Đem Việt Nam khốn cùng
Tự do đầu họng súng
Xác nằm ven bìa rừng
Đêm Viêt Nam tang tóc
Đêm Việt Nam nghẹn ngào
Ngục tù xua công lí
Xác bêu trên hàng rào

Lời ca hòa tiếng nấc
Nốt nhạc hòa máu tim
Bỗng dưng mưa đổ hạt
Mây che khuất ánh đèn

Còn đây ta với bạn
Ngậm ngùi Đêm Việt Nam
Ta nâng ly rươu cạn
Bạn buông phím tơ đàn

(El Monte, CA. 4/2009)


BẮT ĐẦU

BẮT ĐẦU
(Tặng niên trưởng Nguyễn Văn Xa*
Nguyên Th.T. TP2/TKLK)

Đến tận cùng mới thật sự bắt đầu
Khi bạn ta nằm im trong chòi xác
Ngực còn ấm hy vọng ngày họp mặt
Óc còn tươi mơ hạnh phúc gia đình
Bạn nằm im vĩnh biệt bạn bè thân
Bạn bè một thời nằm gai nếm mật
Bạn bè một thời chung lưng đấu cật
Nay chung tù, chung khổ nhục bên nhau

Đến tận cùng mới thật sự bắt đầu
Khi bạn ta nằm im trong bóng tối
Sự sống bắt đầu bằng bàn tay đồng đội
Bằng tình thương cứu sống Nguyễn Văn Xa
Bằng niềm tin thánh thiện bao la
Từ địa ngục bạn tìm về nguồn cội
Từ địa ngục bạn đến vùng đất mới
Và bắt đầu, thật sự của chúng ta

Đến tận cùng mới thật sự hiểu ra
Sự sống bắt đầu bằng hồi chuông báo tử
Sự sống bắt đầu trong buồng tim máu ứ
Vỡ tung thành đồi núi biển sông
Tim phổi còn tươi mặt đất ấm nồng
Bạn ta bắt đầu cõi về xa lạ

Đến tận cùng mới thật sự hiểu ra
Sự sống bắt đầu gọi tên Nguyễn Văn Xa

* Niên trưởng Nguyễn Văn Xa chết hai lần tại Trại Tù Yên Bái miền Thượng du Bắc Việt, xác nằm trong chòi lá dưới chân đồi chờ sáng đem chôn. Bạn tù, một Bác Sĩ Quân Y/ QLVNCH, vô tình vào gặp rờ ngực thấy còn ấm làm hô hấp nhân tạo cứu ông sống lại. Làn thứ hai, xác ông cũng được vứt trong chòi lá dưới chân đồi, nửa đêm tỉnh lại ông bò lên đồi và được bạn tù khiêng vào trại cứu sống lần nữa. Ông cùng gia đình qua Mỹ diện HO và hiện sống ở Nam California .

2009



HỒI SINH

HỒI SINH
Gặp gỡ vài lần kẻ lạ người quen
Bên cốc cà phê bên ly rượu đế
Mái dột cột xiêu hẩm hiu bàn ghế
Bạn tả tơi ta rách nát ngậm ngùi
Gánh hỗn mang hề thân thế chôn vùi
Lủi thủi ven đời giả vờ câm điếc
Kẻ lạ người quen khóc ta vắt kiệt
Khô máu tim thành phế liệu trần gian

Gặp gỡ vài lần kẻ lạ người quen
Hiểu sao thấu cội nguồn sông và núi
Núi và sông gieo mầm cây tội lỗi
Hạt nhân sinh mê muội giấc mơ người
Khánh kiệt niềm tin thất lạc nụ cười
Sông bỏ núi non xa dần nguồn cội
Kẻ lạ người quen khóc ta phản bội
Quên rừng sâu làm đom đóm thiêu thân

Gặp gỡ vài lần hẹn gặp trăm năm
Hiểu sao thấu chuyện ba ngàn thế giới
Thế giới quẩn quanh người lui kẻ tới
Lớp vong thân lớp mạt vận khốn cùng
Thế giới quẩn quanh mạch suối nguồn sông
Hiểu chưa thấu bóng trăng vờn bóng nước
Hiểu chưa thấu ra sao ngày tận tuyệt
Phút hồi sinh tìm chốn cũ quay về




ĐỖ QUYÊN

ĐỖ QUYÊN


Chỏng chơ sàn gỗ trên cây
Mái che tàn lá sương vây chỗ nằm
Đong đưa nhịp võng ru thầm
Đỗ quyên khóc bạn trăm năm sống còn
Tréo chân tính nhẩm thiệt hơn
Non cao chờ gió suối nguồn chờ mưa
Lang thang lạc dấu rừng xưa
Vực sâu ngậm ngãi hương đưa tìm trầm
Khách xa nghìn dặm khó thăm
Đành thôi lỗi hẹn tri âm kiếp này
Chỏng chơ lều rẫy trên cây
Đong đưa nhịp võng bóng mây cuối trời




DÂNG HIẾN

DÂNG HIẾN

Em khói sương ôm núi sông cô quạnh
Trái tim nồng thương sân gió vàng rơi
Tỉnh thức trăm năm mơ ngày mưa tạnh
Dâng hiến người hương nắng ấm bờ môi
Dâng hiến đời mật ngọt áo xuân phơi

Di sản em là của đất trời
Dâng hiến quê hương thanh bình mở hội
Xương tủy em là của đất trời
Dâng hiến quê hương tìm về nguồn cội

Tình yêu em hành trang cứu rỗi
Dòng Cửu Long cuộn cuộn lục bình trôi
Dâng hiến thiên nhiên phù sa đất mới
Đất – trời – người – cây – cỏ chung nôi

Em bồ tát mang vầng trăng mười sáu
Rắc nước Cam-Lồ thay dược liệu biển khơi
Ngậm bánh thánh vườn địa đàng hư ảo
Dâng hiến thiên thu trái cấm xa người
Dâng hiến hư vô trái cấm xa đời


NƯỚC THIÊNG

NƯỚC THIÊNG
Em không thể phân thân tôi và bóng
Bóng là tôi không thể mượn của người
Em có thể chia đời ra nhiều mảnh
Một mảnh đời là của bóng và tôi
Em không thể chia đời tôi nhiều mảnh
Máu xương này không thể của riêng tôi

Em không thể phân thân vầng nhật nguyệt
Ngày và đêm không thể của riêng người
Em có thể tay che vầng nhật nguyệt
Nay thiên đàng rồi mai cũng xa xôi
Em không thể chôn tôi vào đáy huyệt
Hồn lưu vong chốn cũ sẽ quay về

Em có thể cùng tôi về cố xứ
Đất của chung hưng phế cũng tại người
Bầy thú dữ gầm gừ canh của, mở
Rừng nguyên sinh ngơ ngác lũ chim trời
Em có thể cùng tôi chung nhịp thở
Cõi trầm luân không có chỗ cho người

Em có thể riêng tôi điều dễ hiểu
Dẫu trăm năm em cũng vẫn là tôi
Em có thể thay tôi làm bí tích
Rắc nước thiêng ấp ủ giấc mơ đời


TIÊN TRI

TIÊN TRI

1.
Chân lý bất ngờ như lời tiên tri
Thế giới bỗng dưng hiện ra điềm lạ
Tuyệt cốc có vị sư già
Diện bích trăm năm hóa đá
Kẻ sĩ neo thuyền sông Vị
Buông câu chờ cá hóa rồng

2.
Đốt trầm hương mở trang sấm ký
Chữ nghĩa vô hồn bật tiếng vọng xa xôi
Nhân loại động kinh bao thế kỷ
Khoảnh khắc mây trôi

3.
Lão nho giả treo ấn từ quan
Vất bút nghiên lên non qui ẩn
Nhập định nghiệm ra công án
Tường rêu nở đóa vô thường

4.
Cổ tích ghi thêm câu chuyện thần tiên
Lời tiên tri không còn là điềm lạ
Thời mạt pháp núi non thành biển cả
Vũ trụ chuyển hóa khí thần
Vô tướng vô hình
Tĩnh lặng như không có




Tiễn bạn

TIỄN BẠN
Tặng Vũ Uyên Giang

Đập vỡ ly tiễn bạn đêm nay
Rượu hòa máu hận thấm khăn tay
Bạn lên miền ngược nuôi mộng lớn
Ta cất lều tranh dưới tán cây

Bạn cười gằn thế sự đảo điên
Anh hùng mạt vận cố ngoi lên
Đập ly – ly vỡ đau lòng nước
Bỏ mặc trần gian một chiếc bàn

Bạn gửi ta bao cát biệt giam
Áo tù may ấm lạnh mười năm
Vợ con biết có còn lưu lạc
Cát bụi chung thân chọn chỗ nằm

Tặng bạn ba lô thời tử thủ
Băng rừng lội suối vượt trường sơn
Dường về ngắn nhất con đường cũ
Sông núi vùng lên lẽ sống còn

Ta bạn lính – tù chung số phận
Thịnh suy thành bại vẫn còn nhau
Nay xa mai gặp đâu là bến
Buồn nhớ sân ga trễ chuyến tàu

Mình ta ôm góc núi bơ vơ
Loay hoay vạch lá lối sương mờ
Đường về trăm nẻo mà ngăn cách
Có cách ngăn nào không ngẩn ngơ

Phát rẫy trồng rau nhổ sạch cỏ
Tóc râu tua tủa tựa người rừng
Chân tay mọc rễ vùng đất khổ
Khỉ vượn ôm con hú gọi đàn

Ta khắc lời thề trên thớ gỗ
Tháng tư ngày ấy bảy mươi lăm
Tháng tư hủy diệt đời trai trẻ
Huyệt mộ phơi sương trắng lăn trầm

Ngồi soi bóng suối đợi trăng lên
Sợ lâu ngày quên mất họ tên
Vọc nước mơ Vũ Môn cá vượt
Lều tranh đom đóm kết hoa đèn

Ta đốn rừng cây xây thành lũy
Dựng biên cương núi thẳm vực sâu
Mai kia thiên - địa - nhân tri kỷ
Ta bạn về đây ở tuyến đầu

2009



Lá Kinh

Lá Kinh



Loay hoay góc nhà nghỉ mệt
Vườn sương lũ bướm chập chờn
Ngân nga hồi chuông vĩnh biệt
Chuông chùa cố xứ Thiên Sơn

Chờ xe bên đường niệm Phật
Lao xao phố khói bụi mờ
Gương kinh soi ngang tầm mắt
Soi xa tận cõi nguyên sơ

Thăm rừng nghe chim nói Pháp
Ngẩn ngơ gió núi mây ngàn
Tờ kinh che vòm lá thấp
Nhẩn nha bầy sóc họp đàn

Tỉa cây nghe hoa đọc kệ
Trầm tư hương chữ ngọc trầm
Lá kinh mở trang nhất thể
Hạt gieo đất mới nẩy mầm

HỊCH

HỊCH

Hơn tám mươi lăm triệu dân Việt Nam
Hơn ba triệu dân Việt sống trên toàn thế giới

Nay truyền:

Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Đảng cộng sản Việt Nam
Ngụy quyền cộng sản Việt Nam
Mặt trận tổ quốc Việt Nam
Phật giáo quốc doanh Việt Nam
Thiên chúa quốc doanh Việt Nam
Hòa Hảo quốc doanh Việt Nam
Cao Đài quốc doanh Việt Nam
Hãy quì lạy trước bàn thờ tổ quốc
Hãy quì lạy trước bàn thờ tiền nhân
Hãy quì lạy trước bàn thờ anh hùng dân tộc
Hai bà Trưng, bà Triệu, Bùi thị Xuân
Trần Hưng Đạo, Quang Trung, Lê Lợi…
Hãy quì lạy kẻ sống người chết
Hãy quì lạy ăn năn tạ tội
Hãy quì lạy ăn năn sám hối
Tội ác ngươi chất cao thành núi
Tội ác ngươi chứa đầy đại dương

CUỐI NĂM

CUỐI NĂM


Cho anh quá giang chuyến tàu cuối năm
Tàu rời sân ga sớm hơn mọi lần
Em chưa kịp mời anh ly trà ấm
Chỉ kịp nhìn nhau ánh mắt lạc thần

Tàu rời sân ga bỏ em một mình
Phố vắng quạnh hiu con phố lặng thinh
Em đếm bước đếm từng cây cột điện
Đường về nhà em con đường gập ghềnh

Anh còn gì đâu ngoài tấm thẻ bài
Tặng em dư âm một thời khổ nạn
Chuyến tàu năm xưa vào vùng lửa đạn
Chuyến tàu năm nay không hẹn ngày về

Tàu rời sân ga anh xuống trạm gần
Nếu em thật lòng nghẹn ngào tiễn biệt
Mỗi lần ra đi chập chùng oan nghiệt
Di sản điêu tàn thân phận tả tơi

Đường về nhà em con đường xa xôi
Con tàu về đâu nhân gian nổi trôi
Một chỗ tịnh yên cho người khuất mặt
Điểm hẹn riêng ta góc bể chân trời

Cho anh quá giang chuyến tàu trăm năm
Đi về thong dong giữa ngàn tinh tú
Để anh cùng em đất trời vũ trụ
Gom cả mênh mông hơi thở chung đời